Cuộc sống đảo ngược Người kể: Pépito Matéo
Vua Ansem III có một cái đồng hồ treo tường, nhưng cái đồng hồ này chạy không tốt.
Cần phải nói rằng hai cái kim không hợp nhau: kim dài không ngớt trêu cọc kim ngắn. Lúc nào nó cũng nói với kim ngắn:
- Cậu mới bé nhỏ làm sao khi ở bên ta!
Kim ngắn không nói gì và hàng giây trôi qua, hàng phút trôi qua. Và rồi kim dài cứ nhắc đi nhắc lại:
- Cậu mới chậm chạp làm sao khi ở bên ta… trong khi cậu chạy một vòng, ta đây, ta đã chạy được mười hai vòng!
Kim ngắn không nói gì. Và hàng giờ trôi qua.
Tới một ngày kia, kim ngắn phát chán lên và nó dừng lại. Và nó không những chỉ dừng lại mà còn chạy theo chiều ngược lại.
- Hê, cậu điên đây à? Kim dài kêu lên, cậu bị làm sao đấy? Dừng lại đi!
Không làm được gì hết. Kim ngắn đã quyết định thực sự chạy ngược ra sau. Vì thế nó kéo kim dài chạy theo nó và thời gian bắt đầu lùi lại. Trở lại thời quá khứ.
Trong khắp cả nước, là cả một sự lộn xộn kinh khủng. Bạn hãy thử hình dung ra mà xem: buổi sáng hôm đó, vua Ansem đang làm vệ sinh cá nhân: “TI TA LI LA LA…” Bỗng nhiên ông tự nhủ: “Lạ thật, ta đang cạo râu thế mà chỉ cách đây có năm phút ta đã cạo râu rồi! Làm sao râu của ta lại mọc nhanh đến như vậy được?”
Và trong khi vua vò đầu bứt tai để tìm câu trả lời, ông nhận thấy một lần nữa mình đang trong bộ quần áo ngủ, chính ông vừa thay quần áo rồi mà. Thế rồi vua nhìn qua cửa sổ và thấy mặt trời lẽ ra phải mọc như mọi buổi sáng khác thì lại quay trở lại lặn xuống sau các ngọn đồi.
Lần này, đêm xâm chiến căn phòng và nhà vu Ansem bắt đầu nằm xuống giường và ngủ thiếp đi.
Đêm kì cục.
Những giấc mơ kì cục.
Trên giường ngủ của mình, nhà vua đã có những giấc mơ mà ông đã từng mơ, và khi ông tỉnh giấc, đó là buổi tối của ngày hôm trước. Nhà vua đứng dậy và thay quần áo.
Ông ăn bữa tối thay vì bữa ăn sáng, rồi ông bắt đầu ngày của mình theo thời gian ngược lại.
Và kể từ thời điểm đó, tất cả diễn ra theo chiều ngược lại. Buổi sáng, nhà vua đi ngủ, để rồi tỉnh dậy vào buổi tối… của ngày hôm trước đó.
Rồi ngày lại ngày trôi qua. Tuần lại tuần trôi qua, theo chiều ngược lại. Khi người ta đang là thứ hai, ngày hôm sau lại là chủ nhật và đã hết tuần.
Tháng theo tháng trôi qua. Nhà vua phát hiện thấy những điều kì cục đã xảy đến với mình. Ví dụ, ông phải lâu khô người trước khi tắm, đi tất trước khi mặc quần, nói tạm biệt trước khi nói lời chào. Và khi ông đọc một cuốn sách, ông luôn bắt đầu cuốn sách từ cuối lên và tuy nhiên ông lại đã biết được đoạn đầu…
Và rồi thời gian trôi qua. Các mùa trôi qua, theo chiều ngược lại.
Nhà vua trẻ lại. Mái tóc bạc của ông đã trở lại màu đen. Những nếp nhăn biến mất và hàng năm, đến sinh nhật mình, ông thổi nến ít đi một ngọn: 39… 38… 37… 36… 35… 34…
Nhà vua sống lại tất cả những sự kiện lớn nhất trong cuộc đời mình.
Kh lễ hội và sinh nhật tới, ông vô cùng thích thú. Nhưng những lần khác, thì lại là những kỷ niệm tồi tệ. Này nhé, một hôm, vua nhận thấy mình phải quay về với chiến tranh.
Ông đã từng trải qua chiến tranh một lần và thấy nó chẳng có gì hay ho cả.
Vì thế, lần này, ông đã cố gắn ký kết hòa bình trước khi bắt đầu chiến tranh. Nhưng kẻ thù của ông không cần muốn biết điều gì và cho ông là kẻ hèn nhát. Nhà vua phiền lòng đến nỗi ông tự giam mình vào trong phòng.
Bao năm trôi qua, tất cả vẫn trôi ngược về trước. Vua trở lại là một thanh niên và là một chàng trai khỏe mạnh, nhưng suốt ngày buồn chán vì đã biết hết mọi việc. Đôi khi, để giải trí, ông quay lại với việc săn bắn.
Nhưng thật kì lạ, khi ông giết chết một con thỏ, vừa bị giết xong, con thỏ nhỏm dậy và trốn vào các bụi cây! Nhà vua cảm thấy mình ngốc nghếch đến nỗi ông lên ngựa và một lần nữa quay trở lại lâu đài (tất nhiên là đi giật lùi!) Khi tới lâu đài, ông thấy đĩa của mình trống trơn… vì bữa ăn đã kết thúc trước khi bắt đầu.
Một lần, nhà vua phải cưới lại chính người vợ của mình, và ngày hôm sau hôn lễ, họ đã chia tay nhau. Sự việc không may này làm vua bối rối đến nỗi bỗng nhiên ông thấy mình trở lại thời thơ ấu.
Ông chỉ còn nghĩ tới việc vui chơi, không còn lo lắng chút gì tới công việc triều đình. Người ta thậm chí còn bắt ông phải hát các bài hát xướng trẻ con:
Cha ơi, mẹ ơi, con tôi chỉ có một con mắt
Cha ơi, mẹ ơi, con tôi chỉ có một cái răng
A! Thật là rầy rà có một đứa con chỉ có một con mắt
A! Thật là rầy rà có một đứa con chỉ một cái răng
Một hôm, nhà vua trở nên bé tí đến nỗi ông chui lại vào trong bụng mẹ. Ở đó, ông nhọc công ra lệnh mà chẳng có một ai nghe ông nữa. Cuối cùng, ông chỉ to như một hạt gạo, như cái đầu kim và ông hoàn toàn biến mất.
Kể từ lúc đó, chính cha ông là người trị vì đất nước, vua Ansem II.
Nhưng vì thời gian cứ tiếp tục trôi ngược lại phía sau, vua Ansem II cũng lại trẻ lại. Và rồi một hôm, ông phải nhường chỗ của mình cho cha đẻ, vua Ansem Đệ nhất, ông này phải nhường chỗ của mình cho mẹ, hoàng hậu Ansem… Nhưng chúng ta sẽ dừng lại ở đó, nếu các bạn muốn.
Tại triều đình hoàng hậu Ansem, có một nhà bác học thử sáng chế ra chiếc đồng hồ treo tường đầu tiên. Vào thời đó, vẫn chưa có đồng hồ treo tường.
Khi người ta muốn biết giờ giấc, người ta nhìn mặt trời và nói:
- Mười lăm phút nữa thì tới giữa trưa.
Nhà bác học này vẫn chưa gần được cái kim đồng hồ, và ông đã sắp sửa tung hê tất cả.
Thế là kim dài, hốt hoảng, quay về phía kim ngắn và nói:
- Giờ đủ rồi đấy, hãy thôi ngay cái trò điên rồ của cậu đi, nếu không, do cứ quay ngược lại phái sau thế này, chẳng mấy chốc cuối cùng chúng ta sẽ nằm trong sọt rác đấy.
- Được thôi, kim ngắn nói, nhưng trước hết, anh phải rút lại những điều tai ác mà anh đã nói chống lại tôi.
- Ồ! Cậu biết đấy, kim dài trả lời, tôi nói thế thôi. Thực ra tôi có thể lớn hơn cậu, nhưng cậu, cậu quan trọng hơn tôi, vì cậu chỉ giờ…
- Tốt đấy, kim ngắn nói, tiếp tục đi.
- Thực ra có thể tôi quay nhiều vòng hơn cậu trong ngày, nhưng tôi bị mệt nhiều hơn!
- Rất tốt, kim ngắn trả lời, cái đó đúng ý tôi đấy. Nào, chúng ta đã mất khá nhiều thời gian như thế rồi đấy, tiến lên trước nào!
Và bỗng nhiên, nhà bác học đã có thể gần được những cái kim đồng hồ. Ông đã phát mình ra cái đồng hồ treo tường đầu tiên để đánh dấu mốc thời gian. Và thời gian lại tiến lên phái trước. Bao năm trôi qua, các nhà vua nối tiếp nhau và câu chuyện tôi kể cho các bạn đã dừng lại.
Còn những cái kim, chúng tiếp tục quay
quay
quay mãi…