← Quay lại trang sách

❖ 5 ❖ Taurbeuil-La Grande Tarte, vùng ngoại ô Paris, Pháp

Ở trạm xe buýt, trên đại lộ phía ngoài, ba tên râu ria trùm đầu đang đánh một đứa trẻ. Người qua đường lảng tránh, xe cộ chạy ngang bỗng tăng tốc, bánh xe cạ xuống mặt đường kêu két két. Lúc nào cũng có những vụ cướp giật, trấn lột, trả thù tại trạm xe buýt này, kế bên cổng trường, nhưng từ nhiều tuần nay, một nhóm lưu manh đã tuyên chiến với bà hiệu trưởng vì bà đã phạm sai lầm thông cáo với báo chí rằng mình mong muốn giúp những học sinh ưu tú nhất của trường ở Taurbeuil được vào học tại một trường lớn ở Paris. Giám đốc Viện Khoa học chính trị đã tới tận nơi để ký kết thỏa ước liên kết giữa trường trung học Jacques Prévert, được xếp vào diện “giáo dục trọng điểm” và ngôi trường uy tín tọa lạc trên đường Saint-Guillaume ở Paris. “Chúng em rất vinh dự được đón tiếp thầy,” hai ba học sinh của trường đã phát biểu như vậy với ông giám đốc.

Kể từ ngày hôm đó, ngày được báo chí ca tụng là đáng nhớ, nhiều vụ bạo hành liên tiếp xảy ra trước cổng trường. Những phần tử Hồi giáo cực đoan chờ những học sinh có thành tích tốt để trấn lột và cho chúng một trận nhừ từ. Đã hơn một tháng, Trở thành chuyện thường ngày. Tối qua, camera quan sát đặt gần đó đã bị tháo và đập vỡ tan tành. Không nhân chứng. Sáng nay, một học sinh trung học trở thành con mồi. Những cú đấm túi bụi khắp người. Thằng bé, mười ba hoặc mười bốn tuổi, vùng vẫy la hét bằng tiếng Ả Rập, tìm cách bảo vệ đầu bằng khuỷu tay của mình, sau đó nó bị ném lăn ra đất và nhận lấy những cú đá. Tên cao to nhất trong đám nắm tóc lôi đi và đá một cú vào bụng, rồi nhấc bổng lên và ném nó xuống nền đất lần nữa. Một tên khác xé rách túi Quechua và đổ mọi thứ lên mặt đường. Những cuốn vở bay tứ tung. Một chiếc xe Golf màu đen đang đậu chờ đám du côn cách đó không xa. Đứa học sinh mất vài giây để đứng dậy và bỏ chạy. Áo sơ mi của nó dính máu.

Một đứa con trai da đen ngồi quan sát cảnh đánh nhau, không nhúc nhích. Dáng người cao và gầy, gương mặt khắc khổ, tóc xoăn, cặp kính tròn trên mũi, có vẻ lớn so với tuổi, mặc chiếc áo khoác bằng len, chân dài của một vận động viên nhảy xa, quần jogger có zip kéo ở hai bên chỗ mắt cá chân. Harry, tên của nó, viết in màu vàng phía sau lưng trên nền áo đen. Trong khoảnh khắc, toàn bộ thân thể của nó như có luồng điện. Tim, cơ bắp, dây thần kinh. Nó đang để xúc cảm trong tình trạng ngủ đông vào những lúc nó phải chứng kiến những việc không muốn thấy, bạo lực hay tình dục. Nó chứng kiến nhưng vô cảm. Với ý nghĩ cảnh sát sẽ nhanh chóng hỏi tới mình như nhân chứng, nó chạy nhanh về phía trạm xe buýt, nhặt một túi đựng bút (rất đẹp, bằng chất liệu skaï xanh lá, với một cây com-pa) và một cuốn sách, cuốn duy nhất không bị xé, rồi biến mất trong các tòa nhà.