← Quay lại trang sách

❖ 7 ❖ Tripoli, Libya - El Marsa, Tunisia

Tôi đã trở về Tripoli cùng Levent. Anh đã gửi tôi đến nơi từng là Đại sứ quán Hoa Kỳ trước khi đến sân bay. Anh quay về Malta trên chiếc trực thăng và đưa tôi thông tin liên lạc để có thể gọi cho anh mọi lúc và báo cáo về tình hình “nhiệm vụ” tôi được giao vẫn tiến triển tốt. Chúng tôi đã dự tính sẽ đón mười vị khách tại đây, theo lịch sắp xếp của tôi. Tôi đề nghị quay lại sau mỗi mười lăm ngày. Levent muốn tôi báo cáo lại mà không thông qua chỉ huy Moussa. Ngày hôm đó, anh ta chắc chắn tôi sẽ giúp xây dựng vụ kinh doanh nhỏ này. Moussa cũng vậy, nhìn vào cách đón tiếp nồng nhiệt mà hắn đã dành cho tôi. Hắn đã chuẩn bị sẵn một phong bì đô-la, gọi là khoản tạm ứng. Tôi đã từ chối tiền của hắn, lấy cớ rằng tôi không cần nó ngay lập tức và nhất là trở về Tunisia, tôi sợ người ta lấy cắp số tiền quan trọng như thế, hắn cười phá lên, vì hắn ghét những người Tunisia.

Chuyến đi đến biên giới đối với tôi thật dài, trời đã tối, con đường bị trận cuồng phong cát càn quét, người tài xế lái quá nhanh, và hai tên dân quân đi cùng không ngừng hút thuốc. Tôi giữ kín mọi suy nghĩ và không mở miệng suốt chuyến đi. Trước khi đi, tôi đã nhận được thư điện tử từ những đồng nghiệp nói về sự nhiễu nhương của Nhà nước Hồi giáo tại các địa điểm của Iraq và Syria. Đến lượt Palmyre bị đe dọa. Ở Trung Đông cũng vậy, tại Latakia có vòm Septimius Severus, như tại Dougga ở Tunisia. Liệu những công trình này một ngày nào đó sẽ bị mìn phá hủy? Đó là ở Syria nơi Severus, một Caesar mới, đã củng cố quyền lực, loại bỏ đối thủ Caius Pescennius Niger, cuối cùng bị xử chém gần Palmyre. Chính ông cũng đã chết rất xa nơi này, ở York (cũng là thành phố do người Roma dựng lên) vào năm 211, trên bãi chiến trường, sau khi củng cố bức tường thành Hadrian. Những ông hoàng nắm trong tay các đế chế vô cùng rộng lớn, chỉ có thể đi khắp nơi trên chiếc kiệu đung đưa đơn điệu hoặc carpentum của họ - chiếc Air Force One của thời cổ đại - họ luôn cai trị trong cô đơn. Từ cung điện phương Đông đến những phòng ngủ mờ sương ở York, thủ phú của Britannia Inferior xưa, nằm dài trên giường, làm cho họ có những suy nghĩ bất định, lộ rõ việc mất kiểm soát quân độ cùng các sự kiện, dẫn họ đến sự thiếu kiên định. Có phải vì lý do đó mà “lúc đầu Hoàng đế Severus thích các tín đồ Cơ Đốc, như Chateaubriand đã viết, nhưng sau đó ông đã thay đổi suy nghĩ và tạo ra một cuộc thanh trừng hàng loạt?” Thật ra mọi câu chuyện thanh trừng này không hề rõ ràng, các sử gia cũng không chắc điều gì cả. Tôi cũng tự hỏi sẽ liên lạc Rim như thế nào. Con bé không cho tôi bất cứ tin tức nào mới.

Đã 4 giờ sáng khi tôi đậu xe trước nhà. Ánh sáng đèn chiếu khắp phòng khách. Con bé đã làm gì? Con bé có ở một mình không? Nó không nghe thấy tôi về và tôi thấy nó đang xem lại bộ phim tài liệu về Amy Winehouse. Nó không ngạc nhiên khi thấy tôi, dù đang là buổi sáng sớm, nó cười và hỏi tôi có đói không. “Vẫn còn một ít salad, có vài bánh brik trong tủ lạnh. Cháu sẽ chuẩn bị trứng ốp la cho chú.”

Không có chuyện đi ngủ, nó muốn kể tôi nghe về cuộc đời của cô ca sĩ người Anh trong khi tôi uống hết chai rượu vang đỏ dang dở. Rim hỏi tôi có thể uống một ly không, sau đó nó lẩm nhẩm bài Love is a losing game , một bài hát mà tôi không biết. Tôi không dám hỏi về kết quả ở trường học, với cả không chắc nó đã đặt chân đến trường. Khi ngày mới đã tràn qua cửa sổ, nó đề nghị tôi xuống biển. Con bé cuộn vào lòng tôi, ép sát vào hông, và chúng tôi tản bộ. Phía dưới ngôi nhà, chúng tôi gặp những người đánh cá trên xe mobylette cùng những chiếc lưới trên vai. Khi chúng tôi đến bãi biển, gần khu nhà tắm nước khoáng, một làn gió cuốn theo làn sương mù dày đặc vàng rực trên phần đại dương còn tối sẫm. Mặt trời dưới thấp lướt nhẹ bên sườn đồi. Phía đường chân trời, một tàu chở khách đang tiến gần đến cảng Goulette. “Vẫn còn những du khách đến Tunisia sao?” Tôi buột miệng nói.