❖ 4 ❖ Bilal drive, Taurbeil-Tarte, vùng ngoại ô Paris, Pháp
Lambertin đã cảnh báo văn phòng Bộ trưởng về nguy cơ sự cố nghiêm trọng trên đại lộ vành đai Grande Tarte, một biểu tượng ở cửa ngõ thành phố bị phó mặc số phận nơi giao lộ Croix-Rouge.
“Chuyện Grande Tarte ám ảnh ông đang làm trò đùa cho thiên hạ. Lần trước Bộ trưởng đã nhắm vào ông khi nói đến ‘ảo tưởng về vùng vô luật pháp’.”
Lambertin kiên trì, thái độ lạnh lùng, gửi mail cùng với những chi tiết cần thiết. Văn phòng Bộ trưởng cuối cùng cũng trả lời (qua điện thoại) rằng họ sẽ điều nhanh một xe van và năm cảnh sát đến canh giữ camera.
“Như thể chúng ta chỉ làm có mỗi việc này, chúng ta đang thiếu người trầm trọng, còn ông, ông lại ngốn mất năm người để đứng canh giữ một cái camera giám sát.”
Không phải một chiếc xe van, mà hai chiếc Renault Scenic cũ mèm đỗ trên vỉa hè của Bibal Drive, trong trục ngắm máy quay. Ít xe qua lại. M’Bilal đã cho mấy nhân viên của hắn nghỉ phép đến hết ngày. Harry, ở vị trí khá xa, đang ghi hình những chuyển động tấp nập trên đại lộ và chuẩn bị cảnh quay trực diện của mình thì mười hai tên, túm tụm và che mặt, bước ra khỏi đường hầm. Harry núp đằng sau trạm chờ xe buýt, gần một một khu nhà tập thể nơi nó trốn trong trường hợp xảy ra ẩu đả. Nó nhìn toàn bộ cảnh từ một ụ đất ở đại lộ.
Những kẻ quấy nhiễu làm nổ tung kính hai chiếc Scenic và ném lựu đạn xăng vào bên trong. Những tay biệt kích đốn hạ các tấm pano và các cột đèn có trang bị camera. Những tên khác tạo vòng bảo vệ, hết sức thành thục, hệt như trong phim. Rung chuyển, đập phá. Một phần chiếc xe bốc cháy, ngọn lửa cao vút. Nhóm cảnh sát kịp thời thoát khỏi đám cháy và ngã lăn ra vỉa hè. Họ lăn lộn trên mặt đường đang nóng chảy xung quanh. Những kẻ bịt mặt lao vào đánh họ bằng gậy sắt rồi tản ra. Chiếc xe phát nổ. Tiếng bom nổ.
Trong chiếc Scenic thứ hai, một nữ cảnh sát với mái tóc xoăn nâu cuối cùng cũng khởi động được chiếc xe. Vô cùng hoảng loạn. Động cơ gầm rú bất thường, chiếc xe lao tới một phát, rồi một phát nữa, một hòn đá đập vỡ kính chắn gió. Nữ cảnh sát tóc nâu hất ngã kẻ tấn công mình, lôi hắn theo đường chữ chi khoảng hai mươi mét, trượt một đoạn ngắn, và đâm vào một chiếc ô tô đang đỗ. Tên tấn công bị thương vẫn mắc kẹt dưới tấm tôn mui xe, đầu hơi quá chếch về phía vai. Hắn rên rỉ. Chiếc mũ trùm mặt tạo thành một vòng tròn đen trên mui.
Harry đã xem quá nhiều, cảm tưởng cơ thể mình sẽ vỡ tung, nó nhăn mặt vì cảnh bạo lực này làm rung chuyển những sợi thần kinh trong đầu. Nó rất gắn bó với Grande Tarte. Ngôi làng của nó, nguồn cội của nó. Những khu nhà tập thể đủ màu, bãi cỏ nơi nó từng chơi bóng đá. Nó nôn, đầu chúi vào thùng rác trong khu chứa rác của tòa nhà mà nó tìm thấy để ẩn náu.
Người dân túa ra. Hàng chục, hàng trăm. Đoàn xe cứu hỏa tới dưới màn mưa đá và lời nhục mạ. Một đoàn xe cảnh sát trang bị rào chắn và tấm thép chạy mở đường phía trước. Những tay cảnh sát, ăn mặc như người sao Hỏa, chầm chậm tiến lên như rùa. Nhiều khuôn mặt bừng sáng xếp thành hàng hét vang sự thù hận. Chết đi lũ cớm! Vòng tròn thứ hai, đám người tò mò, một đám người khác, câm lặng và cam chịu. Phải mất một lúc để lính cứu hỏa giải thoát tên trùm mặt mắc kẹt. Một nhóm người quá khích tiếp lại gần những cảnh sát bị thương và đánh họ trên cáng.
Đầu của Harry ngập trong rác. Nó run rẩy. Cố gắng trấn an mình phải bình tĩnh. Không đơn giản. Nó trở lại vị trí quan sát của mình. Nó phải dồn hết mọi sức lực để đứng vững. Nó không còn đau nữa, không còn rơi lệ nữa, nó không sợ, mà đúng ra nó chẳng bao giờ sợ, không, mình đã không sợ, đó không phải là sợ hãi: muốn được giải tỏa, được tức giận, khao khát bắn chúng, cảm giác bất chợt rằng tất cả tên sát nhân đã vào thành phố và chúng sẽ lôi bố mẹ mình ra khỏi mộ. Nó nghĩ đến điều sẽ nói với Bruno. Thật may mắn là mình đã quyết định tố cáo chúng...
Nó buộc phải theo dõi những chuyển động của đám đông ra khỏi đường hầm và tiếp tục lớn dần, những cái bóng ấy cứ lượn qua lượn lại, những đám đông chen chúc, ánh đèn nhấp nháy xoay tròn, ánh lửa trong đêm. Nó ngộp, không khí trở nên ngột ngạt do những thứ rác rưởi đang cháy. Trong các khu nhà tập thể, cư dân đứng bên cửa sổ đã tắt hết đèn. Thành phố chìm trong màn đêm. Harry nghĩ đến một bộ phim về chiến tranh nó từng coi, về London, trong trận không chiến Blitz. Trên mặt đất hoang tàn của Grande Tarte, trận Blitz hiện hữu khắp nơi. Tiếng bom nổ, tiếng khóc, tiếng súng, tiếng la hét, tiếng còi hụ, bài ca chiến tranh, và thậm chí cả tiếng ì ạch của cánh quạt một chiếc trực thăng rọi sáng qua làn khói mịt mù nhưng không tìm thấy gì. Phải chăng ngày tận thế giống mớ hỗn độn này?
Bị cảnh tượng diễn ra trước mắt mê hoặc, nó độc thoại. Nét đẹp của thảm họa, thủ đô chìm trong khói lửa, cung điện thất thế, cửa hiệu tan nát, đèn đường bung gốc, gia đình li tán, phụ nữ bị hiếp, tất cả đều chết, trong guồng quay của đêm. Điều nó muốn là gì? Miệng hố hư không nuốt chửng tất cả. Tất cả cùng với nó.
Nó vừa phát hiện Saïd đang điều quân dưới hiên một tòa nhà lân cận. Niềm hân hoan trên mặt, hắn ra lệnh cho những nhóm nhỏ biến mất trong đám đông. Đám cớm chạy đi núp mà không biết họ đang ở đâu hoặc đi đâu. Một số dân cư trên nóc tòa nhà dội bom cảnh sát bằng máy giặt, khối đá nhựa đường hoặc tủ lạnh. Mỗi khi một viên đạn bắn trúng mục tiêu, một phần đám đông la hét và vung cờ Algeria như thể đang cổ vũ bóng đá.
Đoàn xe - cảnh sát, lính cứu hỏa, bác sĩ - rời đi bằng cách rít còi báo động. Đám đông tưng bừng nhảy múa giữa tàn tích của những chiếc xe cảnh sát bị thiêu rụi. Một số hãng truyền hình nước ngoài đã gửi các nhóm phóng viên đến Bilal Drive, cách tháp Eiffel hai mươi lăm phút. Trước ống máy quay của CNN , đối mặt với một nhóm phụ nữ đang khóc lóc, một người bạn mới của Saïd, thành viên Ủy ban chống kì thị Hồi giáo ở Pháp, tố cáo “áp lực không thể chịu nổi của cảnh sát Pháp lên cộng đồng Hồi giáo ở vùng ngoại ô Pháp và kì thị chủng tộc của cảnh sát, một sự phân biệt sắc tộc gây thương vong và sát nhân. Tôi nhắc lại, hôm nay ở Pháp, một thanh niên đạo Hồi của Grande Tarte đã bị giết, một người khác mất một mắt và khoảng hai mươi anh em của họ bị thương nặng. Hãy chấm dứt thảm sát! Tôi kêu gọi cộng đồng quốc tế, chúng tôi mong chờ Liên Hiệp Quốc lên án mạnh mẽ chính sách của Pháp.” Những cái đầu gật gù của những phụ nữ khóc thương xuất hiện trên màn hình điều khiển của phóng viên.