❖ 8 ❖ Đường Espiguette, Quận 5 Paris, Pháp
Chúng tôi cứu nguy cho Bruno, anh đang khẩn cấp tìm kiếm một chỗ trú cho một trong những người đưa tin của mình, người mà anh đứng ra bảo lãnh và hơn thế nữa. “Nó như con trai tôi”, Bruno đã nói như thế với tôi qua điện thoại. Rim nhắc là chúng tôi có một phòng dành cho người giúp việc ở lầu năm. Vậy là, cùng ngày, chúng tôi dọn chỗ cho đứa con trai to lớn này, cao gần hai mét, trông như một cầu thủ bóng rổ, có đôi mắt và cách hành xử của một đứa trẻ, vào căn phòng đó. Cặp kính gọng tròn của tên mọt sách. Trông khá thân thiện ở cái nhìn đầu tiên. Rim có vẻ vui khi đón tiếp thằng bé. Tôi tự nhủ rằng do con bé vừa tìm được một “người bạn nam”.
Con bé cư xử như một cô chủ nhà làm tròn trách nhiệm khi đối mặt với một tình huống bất ngờ và không phải là không nghiêm trọng. Tôi nghĩ về cuộc gặp đầu tiên của chúng tôi, con bé đã đi theo tôi sau khi tôi thăm mộ của Sidi Bou Saïd và trở về nhà. Đứa bé bụi đời ấy đã vượt qua nhiều cung bậc quyến rũ. Tôi tự nhủ rằng mình có thể đã góp vài điều trong quá trình biến đổi của con bé, và lần đầu tiên, tôi nghĩ rằng nó không chỉ là bản sao tuyệt mĩ của Valentine.
Khi Harry bước vào, nó chôn chân trước tủ sách. Tôi hỏi nó có đọc không, nó đáp lời có, có đọc một chút, thật ra là gần như không bao giờ, nhưng nó vừa đọc xong cuốn Người đàn ông có bộ mặt cười và Anna Karenina, hai tác phẩm lớn, hơi phức tạp, đến với nó bằng một sự tình cờ, nó nói rõ điều này. Rim giải thích với thằng bé rằng tôi đang đọc cho con bé nghe các trích đoạn do Polybe viết, một chứng nhân lịch sử cho sự sụp đổ của Carthage, “thành phố của tôi”, rồi con bé nói với nó về Vận may như thể một vị thần dẫn lối cho bước chân của chúng tôi. Rim đề nghị tôi giữ Bruno và Harry lại dùng bữa tối. “Chúng em còn một chút couscous và cháu sẽ chuẩn bị một ít bánh brik cá ngừ cho khai vị, Harry sẽ là người phụ bếp cho cháu, được chứ?”
Trong khi chúng tôi thảo luận lần nữa về những ẩn số xoay quanh việc Sami Bouhadiba biến mất, Bruno cho tôi xem tấm ảnh thẻ chụp tự động của người bố được văn phòng cảnh sát gửi đến. Tôi nhớ rằng mình đã làm thân với người đàn ông gầy gò và u buồn, già trước tuổi ấy, khi tôi phụ trách một địa điểm khai quật trên các khu đất cao ở Taurbeil-Paradis, cách Grande Tarte không xa. Sau khi đã tin tưởng nhau, Bouhadiba tâm sự với tôi về Sétif, về kho báu cổ và khu phố thời thơ ấu. Bruno đề nghị triệu tập ông ấy tới Tòa Thị chính Taurbeil với lý do thành phố đang khảo sát về các mảng xanh nơi ông ấy thường xuyên lui tới. “Thầy có thể gặp ông ta ở đó mà không ai dòm ngó, và nói chuyện với ông ta, em nghĩ thầy là người duy nhất có khả năng nói chuyện được với ông ta.”
Bruno ngủ trong phòng khách. Rim đã đề nghị cậu ấy nên lưu lại. Cậu có vẻ kiệt sức và chấp nhận lời đề nghị ngay lập tức.
Giờ đây, tôi lắng nghe hơi thở của Rim lúc ngủ. Tôi lặp lại tên con bé. Polybe có lý, không bao giờ nên coi nhẹ Vận may, nó mang ta lại với nhau.
Sáng hôm sau, tôi bị tiếng hét đánh thức: “Cháu đã thấy Emma! Cháu chắc chắn đấy: Đó là Emma, không xa ngôi nhà lắm đâu...” Con bé dậy sớm, ra ngoài mua bánh sừng bò. Một mình. Tôi không thích nó ra ngoài một mình và đã nói với nó điều đó. Khi trở lại tiệm bánh ở đường Claude Bernard, con bé bắt gặp một người phụ nữ trẻ che mặt. Nó quay lại, người phụ nữ cũng quay lại, biến mất trong chiếc xe buýt sắp khởi động. Rim chạy theo. Quá muộn, xe buýt đã đi xa. Người phụ nữ, bất động sau tấm kính, đang nhìn ra đường nhưng không thấy Rim. “Khoảnh khắc đó, cháu chắc rằng đúng là chị ấy.”
Chúng tôi đang hỏi nhau những câu xoay quanh Emma, tại sao lại có tấm vải che? Cô ấy sống ở đâu? Cô làm gì trong khu phố này? Và trên hết, cô có mối quan hệ gì với Sami Bouhadiba không? Lúc đó Bruno nhận cuộc gọi từ khu biệt thự. Hai viên cảnh sát đã bị cứa cổ khi ra khỏi nhà họ ở Bordeaux, vào đầu giờ sáng sớm. Lambertin yêu cầu cậu đẩy nhanh các manh mối.
Đầu giờ sáng, Bruno đưa tôi đến Taurbeil, tôi gặp lão Bouhadiba trong một văn phòng bỏ trống ở khu nhà phụ của Tòa Thị chính. Lão già tội nghiệp không nói nhiều. Đúng hơn như được trút bỏ. Bruno dàn xếp để lấy được tài liệu của người con trai. Các tập tài liệu tuyên truyền của Nhà nước Hồi giáo IS, tuyên bố về lòng trung thành của Sami, v.v... Tối hôm đó, tôi đọc được bản xưng tội ghi chép lời giải thích của Sami Bouhadiba về con đường dẫn đến sự cải đạo của mình. Vận may tăng tốc.