
Xuân và Sinh
Tổng số chương: 20
Ta đã dối lòng khi dùng viết
Trong tim trong máu vấy lên tơ,
Ta đã dối người nhưng chẳng biết
Ô hay trần thế dối là thơ!
☆
Tự dối, dối người, ta dối nhau
Say sưa ta uống lệ lòng đau ;
Ta vang tiếng hát yêu đời mãi
Là để che nhau tiếng thảm sầu.
☆
Như trận mưa sương dối nắng chiều
Cô em mơ mộng dối tình yêu,
Một đồng cỏ cháy bên đồi úa
Chực dối thi-nhân cảnh lệ kiều.
☆
Vì thi-nhân muốn giấc yêu mơ
Khổ dối nhau hơn khổ hững hờ,
Ví chẳng yêu nhau bằng 1ý-tưởng
Thì yêu nhau mãi với tình thơ.
☆
Ta cười để lấp tiếng đau thương
Để sống trong mơ giữa bụi đường,
Để đỡ đau lòng nhìn cảnh thật
Đỡ nhìn nắng nội dối trời sương.
☆
Nhưng bỗng hôm nay ta nhớ lại
Vườn trần thăm thẳm gió trần đau ;
Trong buổi mơ hồ trăng tắm rượu.
Lòng ta không khổ chẳng làm sao!
Th. T.