
Istanbul - Hồi ức và Thành phố
Tổng số chương: 39
Đây chính là cuốn sách biến Pamuk trở thành nhà văn của thành phố Istanbul, đúng như cách thức đã từng làm cho James Joyce là nhà văn của Dublin và Paul Auster thuộc về New York. Trong một viễn tưởng hội họa, Istanbul tỏa khói những con phà, trầm lắng một nỗi buồn đế chế giữa ngổn ngang đổ nát thành quách cũ và đọng mãi trong tâm tưởng người đọc hai màu đen trắng, màu của quá khứ, của một ký ức hoang phế nhưng cũng đầy sức mạnh. Người ta chỉ có thể thực sự hiểu năng lượng văn chương của Orhan Pamuk khi thấm đẫm từng dòng ông viết về thành phố của ông, và khi ấy, sẽ không còn ai thấy kỳ lạ việc ông dành cả đời sống ở đó, trong ngôi nhà tuổi thơ, ngồi viết tại cái bàn nhìn ra mưa nắng trên mặt biển vịnh Bosphorus, điểm mốc phân chia ranh giới Đông và Tây.
Istanbul, thành phố bên vịnh Bosphorus đã được tái hiện đẹp đẽ, u buồn, váng vất những đau thương nhưng lại có sức quyến rũ mãnh liệt.
Istanbul - Hồi ức và thành phố viết về sự thay đổi của một gia đình, với nhiều biến động, đúng vào thời đại Ottoman sụp đổ. Những cãi vã, đổ vỡ, những suy tưởng của tuổi trường thành được đặt trong bối cảnh một thành phố đang suy thoái hoang tàn. Nhưng những gì Orhan cho người đọc được ngắm nhìn, lại là cái tầng ẩn sâu bên trong của mỗi thành phố, mà chỉ có sự đắm đuối si mê mới có thể nhìn thấy được.
Chàng thanh niên Orhan đã từng đi bộ xuyên qua khắp các ngõ ngách của Istanbul. Đi bộ hết ngày nọ sang ngày kia, vừa nhìn ngắm, vừa cảm nhận. Trước cái vẻ đẹp lộng lẫy của đô thành hoang phế, vì có năng khiếu vẽ, nên Orhan đã cho rằng, có thể vẽ lại thành phố, vẽ lại những cửa hiệu, những ngôi nhà, những chuyến tàu biển trên vịnh Bosphorus, và ấy cũng là cách để lưu giữ lại được vẻ đẹp khoảnh khắc của thành phố mà ông cảm thấy gắn bó thân thiết.
“Với Istanbul, có thể nói rằng Orhan Pamuk đã viết cuốn sách ám ảnh nhất, đau lòng nhất, tuyệt diệu nhất về một thành phố.”
- The San Diego Union-Tribune
Tác giả
.
Orhan Pamuk, “một trong những tiếng nói mới mẻ và độc đáo nhất trong văn chương đương đại” như lời Independent on Sunday nhận xét, đã viết nhiều cuốn sách trong đó có Pháo đài trắng và Cuộc đời mới. Năm 2003, ông nhận giải International IMPAC Dublin cho cuốn Tên tôi là Đỏ, và năm 2004, Faber ấn hành bản dịch tiếng Anh cuốn Tuyết của ông, được Margaret Atwood ca ngợi là “cuốn sách không thể thiếu của thời đại chúng ta”. Istanbul, một ghi chép của ông về cuộc sống nơi thành phố này, đã được đề cử giải Samuel Johnson của BBC4, được Katie Hickman trong New Statesman gọi là “đẹp đẽ một cách phi thường và siêu việt”. Orhan Pamuk hiện đang sống ở Istanbul.
Gửi tới cha tôi, Gündüz Pamuk (1925-2002)
Cái đẹp của một phong cảnh nằm ở trong nỗi buồn của nó.
– Ahmet Rasim
Đây chính là cuốn sách biến Pamuk trở thành nhà văn của thành phố Istanbul, đúng như cách thức đã từng làm cho James Joyce là nhà văn của Dublin và Paul Auster thuộc về New York. Trong một viễn tượng hội họa, Istanbul tỏa khói những con phà, trầm lắng một nỗi buồn đế chế giữa ngổn ngang đổ nát thành quách cũ và đọng mãi trong tâm tưởng người đọc hai màu đen trắng, màu của quá khứ, của một ký ức hoang phế nhưng cũng đầy sức mạnh. Người ta chỉ có thể thực sự hiểu năng lượng văn chương của Orhan Pamuk khi thấm đẫm từng dòng ông viết về thành phố của ông, và khi ấy, sẽ không còn ai thấy kỳ lạ việc ông dành cả đời sống ở đó, trong ngôi nhà tuổi thơ, ngồi viết tại cái bàn nhìn ra mưa nắng trên mặt biển vịnh Bosphorus, điểm mốc phân chia ranh giới Đông và Tây.
Danh sách chương
- Giới thiệu Nguyên tác: Istanbul: Memories and the City
- Chương 1 Một Orhan khác-
- Chương 2 Những bức hình trong viện bảo tàng ảm đạm -
- Chương 3 “TÔI”-
- Chương 4 Phá hủy dinh cơ của các Pasha: nỗi buồn dạo phố-
- Chương 5 Đen và Trắng-
- Chương 6 Khám phá vịnh Bosphorus-
- Chương 7 Những bức tranh phong cảnh Bosphorus của Melling-
- Chương 8 Mẹ tôi, cha tôi, và những lần vắng mặt-
- Chương 9 Một căn nhà khác: Cihangir-
- Chương 10 Hüzün
- Chương 11 Bốn nhà văn cô đơn buồn bã của Istanbul
- Chương 12 Bà nội
- Chương 13 Vui buồn lớp học
- Chương 14 YẬB ỔHN MẤC
- Chương 15 Ahmet Rasim và những nhà bỉnh bút khác về thành phố
- Chương 16 Đừng vừa đi ngoài đường vừa há hốc miệng ra
- Chương 17 Thú vẽ tranh
- Chương 18 Bộ sưu tập những sự kiện và những điều kỳ lạ của Reşat Ekrem Koçu:-Bách khoa toàn thư về Istanbul
- Chương 19 Chinh phục hay Suy tàn? Constantinople trở thành Thổ Nhĩ Kỳ
- Chương 20 Tôn giáo
- Chương 21 Những người giàu
- Chương 22 Về những con tàu đi ngang qua vịnh Bosphorus, những trận cháy nổi tiếng, dọn nhà, và các thảm họa khác
- Chương 23 Nerval ở Istanbul:-Những cuộc đi dạo ở khu Beyoğlu
- Chương 24 Gautier và những cuộc tản bộ buồn trong thành phố
- Chương 25 Dưới mắt người Tây phương
- Chương 26 Nỗi buồn của hoang phế:-Tanpɪnar và Yahya Kemal tại các xóm nghèo Istanbul
- Chương 27 Ngoại ô đẹp như tranh vẽ
- Chương 28 Vẽ Istanbul
- Chương 29 Vẽ tranh và hạnh phúc gia đình
- Chương 30 Khói tàu hơi nước trên vịnh Bosphorus
- Chương 31 Flaubert ở Istanbul:-Đông, Tây, và bệnh giang mai
- Chương 32 Anh em đánh lộn
- Chương 33 Một người nước ngoài trong một ngôi trường nước ngoài
- Chương 34 Bất hạnh có nghĩa là thù mình và thù thành phố của mình
- Chương 35 Tình đầu
- Chương 36 Con tàu trên Mũi Vàng
- Chương 37 Mẹ con trò chuyện:-Kiên nhẫn, cẩn trọng và nghệ thuật
- Nhận định